Đôi điều tâm sự - Thời Học Sinh - Trường người ta

Đôi điều tâm sự -  Thời Học Sinh - Trường người ta

Chúng ta đến với những hoang mang , lo lắng , dại dột như "Con nai vàng ngơ ngác" và rời đi với đống kiến thức, bài học như một đôi cánh vững chắc bay ra đời.

Chúng ta đến với những nụ cười ngây thơ  mơ mộng và rời đi với giọt nước mắt sụt sùi , nghẹn ngào không nói được một lời.

Và ...

Chúng ta đến với những mơ màng về cuộc đời chưa rõ ràng và rời đi khi đã có đích đến chính chắn...

Buồn nhỉ !?

Chúng ta chỉ đâm đầu vào học và chơi , chạy đua với thời khoá biểu mỗi tuần mà quên mất ngoài kia phượng rơi đỏ một khoảng sân trường.

Đau nhỉ !?

Với con số 7.9, 6.4, ...mà giờ mới biết có 8.0 hay 9.0 cuối năm khi rời đi cũng không thể cười được .

Tiếc Thật!

Chúng ta vui, buồn ,hạnh phúc ,khó khăn ,áp lực đều trải qua cùng nhau nhưng lại không thể có nổi một tấm ảnh với tà áo dài thơ mộng với nhau...thật nghiêm túc..

Cứ thế mà lặng lẽ lần lượt rời đi, mang theo ngàn vạn lời không nói được , mang theo những rung động với cậu bạn cùng lớp mà ngập ngùng không dám nói .

Chúng ta có một thời để nhớ như vậy nhưng mãi mãi không níu giữ được mà bỏ lỡ nơi tuổi 17 lênh đênh kia.Chỉ còn mấy tuần nữa thôi , thời gian đếm trên đầu ngón tay rồi ,cố gắng nhé 2k3 , hãy bay đến những nơi chân trời và những kỉ niệm 3 năm kia lưu giữ lại nơi tim.

Dù sau này có Thành công hay thất bại , có Đau khổ hay hạnh phúc , có tốt hay xấu thì hãy vẫn kiên cường như hôm nay , hãy nở trên môi nụ cười và sống thật tốt nhé !?


Cre: Nghim Ơii